Chúng ta đang chìm đắm trong ảo mộng mà không nhận ra…

…Nếu căn cứ vào hiện tại, từ con người cho đến sự vật chung quanh mình đều theo dòng thời gian mà biến đổi, sanh diệt từ phút, từ giây, từ sát-na, không dừng lại ở đâu hết.
Ảnh minh họa |
Chúng ta thấy rõ ràng là dòng thời gian hư ảo. Nó đã chi phối hết cả cuộc sống của chúng ta, từ thân mình cho đến ngoại cảnh. Không có cái gì không bị chi phối.
Khi dòng thời gian đã hư ảo thì kiếp sống của con người cũng hư ảo, sự vật chung quanh cũng là hư ảo.
Như vậy có thể kết thúc rằng: Chúng ta lần bằng những xâu chuỗi mộng, những hạt chuỗi mộng.
Từng tháng từng năm, chúng ta mặc chiếc áo mộng đan dệt bằng những sợi tơ mộng.
Chung quanh chúng ta toàn là mộng, mà không hay.
Chúng ta lỡ sống như vậy rồi mà lại đua nhau giành giật danh lợi tài sắc, trong cái mộng đó, tạo không biết bao nhiêu đau khổ huyết lệ cho nhau.
Đó là vì chúng ta không biết cuộc đời là ảo mộng.
Nếu hôm nay thấy rằng chúng ta sống trong chuỗi mộng, mặc những chiếc áo mộng thì còn gì mà đắm mê tham luyến cảnh mộng ấy nữa.
Thân mình và ngoại cảnh là không gian, ba thời quá khứ hiện tại vị lai là thời gian.
Tất cả là một dòng mộng có gì thật là mình.
Lâu rồi chúng ta cứ mê lầm tưởng là thật, rồi tính thời gian để định số tuổi, hãnh diện sống dài ngắn v.v…
Lượm lặt những sự vật vô thường ở chung quanh, cho đó là sự việc của mình.
Kiểm điểm lại chỉ là lần chuỗi mộng, mặc áo mộng mà thôi…”
(trích “Xuân Trong Cửa Thiền” – HT. Thiền sư Thích Thanh Từ